"Nếu ngươi đã không thiếu, vậy quên đi." Âm thanh của Cố Trường Ca lộ ra có chút tiếc nuối.
Cố Tiên Nhi nghe nói như thế, bỗng nhiên vẻ mặt của nàng đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm hắn, rất khiến cho người ta hoài nghi, sau một khắc liệu nàng có trực tiếp ra tay cướp đoạt hay không?
Có điều, Cố Trường Ca lại làm như không có trông thấy dáng vẻ này của nàng.
"Mặc dù ta không thiếu, nhưng nếu như ngươi cho ta, vậy hai vật kia chính là ý tốt của ngươi, ta vẫn nên nhận đi."
Trong lòng của Cố Tiên Nhi có chút tức giận, sau đó bộ dáng làm bộ làm tịch như cố miễn cưỡng chấp nhận mà nói.