"Ngươi…"
Vẻ mặt của Tiêu Dương lạnh lẽo, còn đang muốn mở miệng.
Chỉ là lúc này, Trần Tố Vân máu me khắp người, uống vào mấy viên đan dược, trên người thần hà lập lòe, thương thế đã bắt đầu dần khôi phục mà khoát tay nói, "Tiểu sư đệ ngươi không cần để ý đến ta, đây là ân oán giữa ta và nàng ấy, nàng ấy không định tha thứ cho ta, đây cũng là thứ ta đáng phải chịu."
"Nếu ta tha thứ cho ngươi, vậy ai sẽ tới báo thù thay cho sư tôn?"
Trên mặt của Thiên Lộc Huyền Nữ vẫn mang nụ cười mỉm thản nhiên như cũ, làm người ta khó mà đoán được cảm xúc thật hiện tại của nàng.