Bên trong Tiên Quốc Thanh Vân, một con sát linh giống như là làn khói vô hình nói ra những lời âm trầm. Hắn ta ngoắc tay, trong nháy mắt, tất cả sát linh đã tụ tập lại lần nữa, hóa thành một con mãng xà to lớn trườn thẳng về phía của tộc Bạch Hổ.
“Mang theo đóa hoa này đi Tiên Quốc Bạch Hổ, những hậu nhân của kẻ phản bội kia, tuy huyết mạch đã hỗn tạp nhưng vẫn mạnh hơn một chút so với Nhân tộc đê tiện các ngươi.”
Cánh hoa ăn thịt người, đỏ tươi ướt át, phun ra một gốc hoa rơi vào tay của Tiên Vương Bắc Thần.
Tiên Vương Bắc Thần im lặng nhìn thoáng qua Tiên Quốc của hắn ta.
Bốn phần năm bá tánh, đếm bằng hàng vạn đều đã chết hết.