Vui quá hóa buồn, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, đây chính là trạng thái bình thường của đời người, hắn vẫn luôn hiểu những điều tốt đẹp và sung sướng thì vẫn luôn rất ngắn ngủi.
Chẳng qua hắn chỉ hy vọng cuộc sống như ngày hôm nay sẽ kéo dài hơn một chút.
Không phải đời người là những chuyện vô cùng đơn giản nhưng lại rất vui sướng ấm áp này hay sao, khiến cho người ta có can đảm để vượt qua những gian nan hiểm trở hay sao?
Chỉ cần hy vọng tương lai các đệ tử này có thể sống một cuộc đời yên ổn, không cần phải chịu quá nhiều thất bại và đau khổ.
Hắn thở dài một hơi rồi nói: “Đi thôi.”