Trong mắt Dương Sơ giống như đã hoá thành tro bụi, sầu thảm nói:
“Năm xưa chưa chết đã là may mắn… Thân làm một người lính, ta đã cố gắng hết sức.”
“Chỉ tiếc… Quá khứ muôn đời cũng chưa từng chờ đến được người kia…”
Trong lòng của lão ta chỉ còn lại có đau thương!
Trong đôi mắt già nua của Tổ Thiên Đạo cũng nước mắt rưng rưng, lão ta kiên quyết nói: