Lúc này Nim từ trong ánh mắt của số đông người dường như biết được ai là người làm chủ nơi này.
Thân thể nhỏ bé của ấu nữ run rẩy đi tới trước mặt lão gia tử, một dáng vẻ cổ vũ bản thân, ngẩng đầu nhìn về phía Hoàng Đông Kiệt.
"Gia, gia gia, ngươi để Nim ở lại, Nim sẽ rất ngoan, sẽ không gây phiền toái cho ngươi và ca ca đâu."
Nàng có đôi mắt to long lanh ngập nước, lúc nói chuyện hai cái tay nhỏ căng thẳng không để yên được, biểu cảm tội nghiệp cầu xin Hoàng Đông Kiệt thu nhận ở lại. Nàng cũng nhìn ra bản thân rất thấp, giơ chân lên tối đa chỉ có thể đá phải đầu gối của Hoàng Đông Kiệt, thế là nàng hơi bước lên trước một bước, muốn dùng sự dễ thương cảm hoá Hoàng Đông Kiệt
Chân ngắn, đáng yêu hội tụ!