“Thứ chó má này, đừng tưởng rằng bây giờ ngươi là Bất Lương Nhân thì có thể không sợ gì cả, đừng quên là phủ Tần vương nuôi ngươi lớn, bản thế tử nói cho cùng vẫn là chủ nhân tương lai của ngươi.”
“Nhìn gì mà nhìn, bản thế tử nói sai sao, từ nhỏ ngươi đã lớn lên ở phủ Tần vương, phủ Tần vương còn giữ khế bán thân của ngươi.”
Lý Tử Minh được nuông chiều từ bé, chưa từng chịu ấm ức nào, hôm nay bị Hoàng An Trạch đá một cước, trong lòng hắn chỉ có tức giận.
Bởi vì trong quan niệm của hắn, nô tài chống lại chủ tử chính là tội đáng chết, giờ thấy Hoàng An Trạch không nói một lời, càng thêm cứng rắn.
“Hay là giết hắn đi, loại người ngu xuẩn này sống cũng chỉ làm ô uế không khí.”