“Quả nhiên là ngươi!”
“Tên này, nửa đêm gọi người, không biết dễ dọa người sợ chết sao!”
La Phi Ngư xác định là chính bản thân Hoàng An Trạch, vừa mừng vừa trách Hoàng An Trạch nửa đêm gọi hắn lại, có chút doạ hắn.
Hoàng An Trạch nghe xong thì buồn bực, La Phi Ngư là đạo chích đương thời, chuyện trộm mộ không ít, hắn còn có thể bị người khác doạ sao.
“La đại ca, sao vậy, sao lại nhìn ta bằng ánh mắt như thế?”