Trong lều có ba người, một già, một trung niên, một trẻ.
Người già bề ngoài sáu mươi bảy mươi tuổi, nhưng những người biết hắn đều biết hắn không chỉ có tuổi này, hắn ngồi xếp bằng ở đó như một vị thần bất động.
Một thanh trường kiếm mang theo hơi ấm của buổi bình minh được đặt trên đôi chân xếp bằng của hắn.
Mặc dù Triều Dương kiếm chưa được rút ra khỏi vỏ, nhưng thần binh nội liễm trong bóng tối có thể thu hút ánh nhìn của những người hiểu kiếm và luyện kiếm.
Không cần nhiều lời, dù Hoàng An Trạch chưa từng gặp vị trưởng lão này ở Kiếm Môn thì thân phận của vị trưởng lão này cũng hiển nhiên.