Hoàng Đông Kiệt vì để cho Luân Nạp an tâm, búng tay một cái, thương thế trên người của hắn trong nháy mắt khôi phục như lúc ban đầu, ý niệm trong đầu khẽ động, trên người hắn lại trở nên thương thế kịch liệt.
Luân Nạp thấy một màn như vậy, mới hoàn toàn yên tâm.
"Bảo Korenzod dẫn quân đội tới, Thần Tộc chi địa tuy rằng đã sụp đổ thành như vậy, nhưng vẫn có rất nhiều người của Thần Tộc sống ở bên trong xó xỉnh."
"Thanh trừ bọn họ, không chừa một mống!"
"Mặt khác, Thời Minh Hổ nhân lúc ta và Chúa Tể giết chóc chạy rồi, bảo người của chúng ta không cần quan tâm đến hắn, cũng không cần đuổi giết hắn, giữ lại hắn có thể dùng."