“Ba năm trước, Niết Bàn Đan có lẽ vẫn là đan dược trân quý khó tìm, nhưng hiện tại Bất Lương Nhân hẳn là không thiếu loại đan dược này, thậm chí còn có đan dược tốt hơn thay thế Niết Bàn Đan.”
“Ngươi là Bất Lương Nhân, hay là người thừa kế của bất lương soái, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ thừa kế tất cả mọi thứ mà bất lương soái để lại cho ngươi, biết đâu lúc đó ngươi còn không thèm nhìn đến Niết Bàn Đan.”
“Ta già rồi, cả đời phục vụ cho vương triều Đại Võ, hiện tại chỉ còn nửa năm tuổi thọ, ta quyết định sống cho bản thân mình, chuẩn bị dùng nửa năm cuối cùng du ngoạn thiên hạ.”
“Xem xem Bất Lương Nhân dùng ba năm đã thay đổi vương triều Đại Võ thành dáng vẻ như thế nào.”
“Lần đi này có thể đi mà không trở về, ta còn giữ Niết Bàn Đan trên người làm gì, không bằng tặng cho yêu nghiệt như ngươi.”