Hạ Linh Nhi và mọi người đã sớm nhận ra Hoàng An Trạch ngăn cản hành động của Hứa Vũ Huyên, vừa rồi mới giữ im lặng, bây giờ nghe nàng hỏi cả bọn cũng tỏ vẻ tò mò chăm chú nhìn sang.
“Không thấy ánh mắt mẫu thân thay đổi sao, mẫu thân đang nhớ đến phụ thân.”
“Đột nhiên mẫu thân rời đi, hẳn là đi đến tiệm rèn để tưởng nhớ phụ thân.”
“Các ngươi cứ tiếp tục, ta đã lâu không về tiệm rèn, hơn nữa ta không yên tâm để mẫu thân một mình, ta đi xem trước đã.”
Hoàng An Trạch ngoài việc muốn quay về nơi đầy ắp kỉ niệm, còn không yên tâm để mẫu thân một mình ở tiệm rèn, sợ mẫu thân không quên được phụ thân, quá đau buồn mà làm chuyện dại dột.”