“Mạnh tiểu thư, nam nữ thụ thụ bất thân, ta còn chưa rửa mặt, ngươi như vậy không ổn đâu!” Hoàng An Trạch vừa thấy Mạnh Lạc Vân chui vào xe ngựa của mình, liền tỏ vẻ rất khó xử. “Tối qua ngươi ở chỗ ta lâu như vậy, còn chuốc ta say nữa, lúc đó sao ngươi không nói nam nữ thụ thụ bất thân!”
Mạnh lạc vân thoải mái ngồi bên cạnh Hoàng An Trạch, còn kéo chăn trên người Hoàng An Trạch qua đắp trên đùi mang tất chân của nàng.
Thời tiết quỷ quái này mà còn đi tất lụa trắng, thật sự chỉ có mình nàng.
“Phiền lấy cho ta một ít nước nóng rửa mặt và một ít thức ăn!”
Hoàng An Trạch thấy Mạnh Lạc Vân mặt dày như vậy, hắn không đề nghị đổi xe ngựa, dù sao có mỹ nhân đẹp như vậy ở đây, hắn không có lý do gì để ghét bỏ, hắn không khách sáo sai khiến hai nha hoàn của Mạnh Lạc Vân.