Rầm rầm rầm, Hoàng An Trạch mang theo hơn ba mươi người, một nửa ngất xỉu, ngã khỏi lưng ngựa.
Bọn họ đều không chịu nổi sát khí kinh khủng này mà ngất đi.
Ngựa hoảng sợ nhưng Hoàng An Trạch không có thời gian để quan tâm đến những chuyện này, hắn cảm thấy tim mình đập nhanh.
Thình thịch thình thịch, trong không gian mưa máu tĩnh lặng này, Hoàng An Trạch có thể nghe rõ tiếng tim mình đập.
Nữ nhân thợ săn cắn chặt răng có chút hoảng loạn, nàng đặt chiếc rương dài sau lưng xuống, hai tay ấn chặt vào rương dài, như thể đồ vật bên trong là bùa hộ mệnh của nàng.