“Ta nhiều ít cũng có hứng thú với các ngươi nên mới cho ngươi có cơ hội gặp ta. Kết quả vừa gặp còn không bằng không gặp!”
“Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, còn đặc biệt biết cách lừa gạt, Ngự Y nhất phái các ngươi thật đúng là lừa đời lấy tiếng!”
“Viễn Phong, tiễn khách!”
Hoàng Đông Kiệt không muốn giao tiếp nữa, vẫy tay cho Đỗ Viễn Phong tiễn hắn.
“Người trẻ tuổi, ngươi cho rằng đắc tội Dược Vương Cốc còn chưa đủ, còn muốn đắc tội chúng ta nữa sao!”