Miêu Bá Vương trong ngực của Hoàng Đông Kiệt lại xù lông, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào cửa sổ.
Hoàng Đông Kiệt trấn an Miêu Bá Vương một chút, ngón tay liền ngoắc một cái, cửa sổ không gió mở ra, Vẹt giống như không coi bản thân là người ngoài mà bay vào.
"Thế nào, ngươi còn muốn đánh?"
Vẹt nhìn thấy Miêu Bá Vương nhe răng trợn mắt nhìn nó, không biết sợ một chút nào khiêu khích Miêu Bá Vương.
"Được rồi, cũng đã hơn nửa đêm rồi, đừng làm ầm ĩ như vậy nữa."