Bối Nhĩ có được sự cho phép, sau khi ăn xong liền nắm tay Nim ra ngoài.
Bối Nhĩ là thành tâm thật ý muốn giúp Nim tìm người nhà, nhưng Nim thì khác, hoàn toàn là coi Bối Nhĩ dẫn nàng ra ngoài chơi.
Luôn là nhân lúc Bối Nhĩ tìm hiểu tin tức từ người khác, chạy loạn khắp nơi.
Hoặc là nhìn thấy sạp nhỏ có đồ ăn ngon, nàng giống như con mèo thèm ăn nuốt nước bọt nhìn chằm chằm vào đồ ăn, một dáng vẻ không mua, ta sẽ không đi.
Bối Nhĩ không có cách nào với Nim cả, đành phải nuông chiều Nim, trong lúc nhất thời, hai tay của Nim đều là đồ ăn ngon, da mặt căng phồng, trong miệng không biết đã nhét bao nhiêu đồ ăn.