“Không, ta già rồi, không có sự nhiệt huyết, bốc đồng như tuổi trẻ. Ta hài lòng với mọi thứ mình có bây giờ, vậy thì sao phải ra ngoài gây rắc rối!”
Hoàng Đông Kiệt mỉm cười.
“Ta biết rồi!”
Loxleya nghe vậy khẽ cau mày, ông lão này rõ ràng là dự định cả đời ở cái chỗ nhỏ bé như vậy, trong lòng thầm nghĩ thật đáng tiếc.
Nhưng hắn không ngốc, cũng không lấy những người xung quanh lão gia tử uy hiếp hắn gia nhập đế quốc Huy Dạ.