“Đang êm đẹp sao ngươi lại khiêu khích hắn? Không phải bị thương vô ích sao!”
Anzac Doug thấy Moncosaylon bị thương, ra vẻ như đã đoán trước được, tuy nói như vậy nhưng vẫn nâng Moncosaylon lên chuẩn bị đưa hắn về.
“Ngươi đã biết trước sẽ như thế này tại sao không ngăn cản ta?”
Moncosaylon chợt nổi giận với Anzac Doug, nhìn thái độ của Anzac Doug, Anzac Doug hiển nhiên biết hắn sẽ phải chịu thiệt.
“Nếu vừa rồi ta khuyên ngươi, ngươi sẽ không ra ngoài dò hỏi sao? Không, theo hiểu biết của ta đối với ngươi, ngươi vẫn là đi ra ngoài dò hỏi. Vậy thì tại sao ta lại phải làm chuyện không cần thiết?”