Hoa Tịch Nguyệt nhận ra Vương Thành và những người đi cùng.
Hai tháng trước, khi y đến Thần Quyền sơn trang dự tiệc, đã từng gặp bọn họ.
Hoa Tịch Nguyệt nhìn bốn người bị bắt làm nô lệ, khẽ nheo mắt.
Kể từ khi đột phá đến cảnh giới Tông Sư, thấu hiểu được chấp niệm trong lòng mình chính là tự do, mỗi khi thấy cảnh người khác bị áp bức, bóc lột, trong lòng y đều cảm thấy khó chịu.
Dù hiện tại có thể kiềm chế, nhưng mỗi lần chứng kiến, tâm tình vẫn không khỏi bất an.