Tôn Thắng và Quỳnh Ngạo Hải ngẩn người, nhìn nhau rồi cùng cười lớn: "Chuyện nhỏ, không đáng nhắc tới!".
"Ầm ầm..." Một tiếng sấm lại vang lên trên bầu trời u ám,
“Ào ào..." Ngay lập tức, mưa lớn trút xuống, những hạt mưa to như hạt đậu rơi xuống khu chợ Biện Lương, đám đông xung quanh ngã tư bối rối. Có vài người ra ngoài vội vàng, không mang theo đồ che mưa, trận mưa như trút nước này lập tức đã làm ướt quần áo của họ. Mà một số võ giả giang hồ có thế lực thì bắt đầu cướp đồ che mưa của bách tình thường dân. Trong chốc lát, đám đông trở nên hỗn loạn.
"Loạch xoạch.. loạch xoạch..." Tôn Thắng và Quỳnh Ngạo Hải bị bộ khoái của Lục Phiến Môn áp giải, bước lên đài gỗ.
Bộ khoái một cước đá vào đầu gối của hai người, khiến Tôn Thắng và Quỳnh Ngạo Hải không bị khống chế mà quỳ xuống,