‘Người có tư cách đi vào thì đã đi trên con đường của chính mình, không cần quan sát con đường của người khác, không có ý nghĩa quá lớn. Còn người không có năng lực đi vào thì chính là tự tìm đường chết.’
“Trời ạ, Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan này mạnh như vậy à?”
Vương Bình nhìn nội dung mô phỏng, cả người đều giật mình.
Càng tu hành về sau thì chênh lệch càng lớn.
Chuẩn Hoàng nhìn có vẻ chỉ thiếu một bước nữa là có thể trở thành Hoàng giả, nhưng chênh lệch giữa Chuẩn Hoàng và Hoàng giả tuyệt đối to lớn vượt xa hơn cả tưởng tượng.
Dù sao thì Huyền Đan cảnh cũng có thể tuỳ tiện giết chết Bán Bộ Huyền Đan cảnh, càng đừng nói tới cảnh giới như Chuẩn Hoàng và Hoàng giả.
Nhưng Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan này lại chỉ dùng tu vi Chuẩn Hoàng đã đồng quy vu tận với mấy Hoàng giả tộc Huyết Ma, đúng là vượt qua mức quy định.
Khó trách nàng nhận được danh hiệu này, 逼格 trực tiếp kéo đầy.
Nếu Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan này không ngã xuống thì có lẽ tương lai có thể lên tới cấp bậc Hoàng giả.
“Quả nhiên thời kỳ Băng cung cường thịnh đủ kinh khủng. Tuy chết trận một Băng Hoàng, thế nhưngm Thị Huyết Ma Chủ cực kỳ tôn sùng. Một Huyền Băng Hoàng Tôn càng không cần phải nói thêm nữa.”
Vương Bình cảm thán dưới đáy lòng.
“Tiếc là thịnh cực tất suy. Băng cung của bây giờ ngay cả Hoàng giả cũng không còn, cấp bậc ngã xuống thánh địa, sống nhờ Thiên Kiếm thánh địa.’
Vương Bình lại thở dài dưới đáy lòng.
Hắn luôn cảm thấy, đừng nói là Hoàng giả, chỉ sợ ngay cả một vị Chuẩn Hoàng, Băng cung cũng không có.
‘Ngươi nhớ lại các loại tin tức về Vĩnh Hằng Đống Thổ, trong lòng khó có thể bình tĩnh lại. Ngươi nghĩ thế nào cũng không ngờ mình lại bị truyền tống tới nơi này. Nhưng may là khu vực bên ngoài Vĩnh Hằng Đống Thổ. Nếu đi vào sâu hơn một chút thì chắc chắn ngươi đã rơi xuống đất và biến thành hộp rồi.’
‘Nhưng nói đi thì phải nói lại, dù là khu vực bên ngoài, ngươi bị thương nặng suýt nữa đã chết vì lạnh, nếu không phải gặp thiếu nữ tên Tuyết Nhi thì ngươi đã chết vì lạnh rồi.’
‘Tuyết Nhi thấy dáng vẻ vô cùng khiếp sợ của ngươi cũng không hỏi nhiều, hoàn toàn không quan tâm tới lai lịch và thân phận của ngươi mà chỉ đút thuốc cho ngươi uống. Ngươi cũng không quen được thiếu nữ chăm sóc chu đáo cẩn thận như thế nên tỏ vẻ mình có thể tự uống.’
‘Tuyết Nhi tỏ vẻ ngươi là người bệnh, cứ nằm im là được. Trong lòng ngươi cảm thấy bất đắc dĩ, cảm nhận thân hình không thể nhúc nhích của mình, chỉ có thể bị đút thuốc trong sự xấu hổ.’
‘Chỉ trong chớp mắt, một năm đã trôi qua. Trong một năm này, vết thương của ngươi đã khôi phục lại một chút, nhưng cách khỏi hẳn còn rất xa. Trong lòng ngươi rất buồn bã, vết thương quá nặng cộng thêm nhẫn trữ vật của ngươi đã bị không gian loạn lưu làm cho vỡ nát trong lúc truyền tống nên không thể ăn đan được, chỉ có thể tĩnh dưỡng.’
‘Tuy thảo dược của Tuyết Nhi có hiệu quả, nhưng chỉ là một vài loại thảo dược cấp thấp, hiệu quả không quá rõ ràng. Nhưng ngươi cũng không còn cách nào khác, trong băng thiên tuyết địa này, tìm kiếm thảo dược vốn đã không dễ, có thuốc để uống đã không tệ rồi, ngươi không ghét bỏ gì cả.’
‘Ngoài ra, trong một năm này, ngươi cũng đã biết rõ tình hình các thế lực xung quanh Vĩnh Hằng Đống Thổ. Trong khu vực ngươi đang sống tồn tại hai thế lực lớn.