Dạ Lai Hương nhìn mấy món đồ nằm la liệt khắp nơi, đau khổ ra mặt. Nhiều đồ thế này, hắn ta không cầm xuể!
Nhưng hắn ta vẫn chọn ra vài thứ, xách đầy hai tay cho tới khi thật sự không thể xách nổi nữa mới quay sang nói với mọi người: "Thật sự nhiều đồ quá, một mình ta cũng không ăn hết được, thế thì lãng phí lắm, cứ chia cho các vị đồng liêu đây đem về bồi bổ thân thể vậy! Tại hạ còn có việc, cáo từ trước đây!"
Nói rồi, hắn ta thi triển khinh công tuyệt đỉnh của mình mà chạy mất dép.
Lâm Bắc Phàm cười nói: "Mọi người cũng nghe hắn ta nói rồi đây, đem mấy thứ này về đi, đừng phụ ý tốt của Ngự Miêu!"
"Ha ha!" Mọi người bật cười.