Cuối cùng thì Dạ Lai Hương cũng ngoan ngoãn, hắn ta nói: “phủ doãn đại nhân, ta đã gia nhập Đức Thiên Phủ rồi thì chắc chắn sẽ tuân theo kỷ cương, pháp luật, tuyệt đối không làm mấy chuyện phạm pháp đâu!”
“Ngươi biết vậy là tốt!”
Lâm Bắc Phàm cất thanh đao đi, hắn chỉ bỏ vào túi một cách tùy ý.
Dạ Lai Hương trông vậy mà run rẩy: “Phủ doãn đại nhân, ngươi cẩn thận chút có được không? Nếu thanh đao này mà khởi động thì sẽ chết người đấy!”
Mà người chết chắc chắn không phải là ngươi mà là ta!