“Bây giờ chắc chắn hoàng đệ đang rất buồn bã đây? Thân là hoàng huynh của hắn ta, không thể không an ủi!”
Giang Nam vương gọi một tiếng: “Người đâu!”
Bên ngoài có hai người tiến vào, cung kính đáp: “Vương gia có gì dặn dò ạ?”
Giang Nam vương nói với vẻ “buồn bã đau lòng”: “Tặng cái chuông đó của bản vương cho Võ Tây vương đi! Nói với hắn ta cho dù cuối cùng chết hết không còn một mống nào thì bản vương vẫn sẽ thay hắn ta ‘lo ma chay’!”
“Rõ, thưa vương gia!”