Lúc này, Lâm Bắc Phàm trở thành người hòa giải: “Bệ hạ, bách quan nói có lý đó ạ! Hiện giờ Đại Võ chúng ta đang trong quá trình phục hồi, mọi người đều dốc sức tập trung tăng gia sản xuất, thực sự không nên hành động đâu ạ!”
Nữ đế chau mày: “Ái khanh, chẳng lẽ ngươi không ủng hộ trẫm ư?”
“Nhưng bệ hạ nói cũng có lý! Mấy năm nay Đại Viêm cứ nhòm ngó lãnh thổ của Đại Võ ta, rất nhiều lần gây phiền phức cho chúng ta, thù này không thể không báo! Lúc này Đại Viêm đang loạn lạc, đúng là thời cơ để chúng ta báo thù! Nếu bỏ lỡ thời cơ này thì về sau sẽ rất khó khăn!”
“Vậy nên ý của ái khanh là…”
Lâm Bắc Phàm chắp tay nói: “Thế nên mong bệ hạ cho vi thần chút thời gian suy nghĩ! Suy nghĩ rõ ràng xong thần sẽ cho bệ hạ đáp án!”