Không biết là đang nghĩ về những tên tiểu yêu quái ẩn núp trên núi năm ngoái, hay là cảm thấy năm nay trên con đường này thiếu đi xe ngựa cùng với tiếng đàn.
Không lâu đã lại đến đầu lối rẽ kia.
Quán trà ở chỗ ngã ba vẫn chưa có mở cửa.
Tống Du ngồi xuống trên tảng đá của quán trà một lúc, lấy thức ăn khô và nước ra để ăn ở dưới bóng mát của mái hiên rát nát của quán trà.
Có rất nhiều cỏ dại mọc bên lề đường và dọc theo quán trà, con ngựa không nói một tiếng, cúi đầu gặm cỏ, tất cả đều là âm thanh nhổ cỏ cùng với nhấm nuốt, mèo con cũng từ bên trong hầu bao lấy ra cá chạch khô, nằm rạp trên mặt đất ôm gặm.