TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Hôn Quân, Bắt Đầu Đưa Tặng Giang Sơn, Thành Thiên Cổ Nhất Đế

Chương 330: Khoa cử Đại Hạ lần 2, niềm hy vọng của người đọc sách tầng lớp thấp! (3)

Phải biết rằng, mới vừa mở ra báo danh mà thôi, báo danh này còn có thể kéo dài thời gian một tháng.

Rất nhiều người học trò quốc gia khác có khả năng vừa mới nhận được tin tức, nên chưa chạy tới nơi này đấy.

Tin tức này truyền ra, thiên hạ kinh hãi.

"Mới có ba ngày, sao lại có nhiều người tới Đại Hạ báo danh như vậy?"

"Mọi người không nên hoảng hốt! Sở dĩ nhiều người là bởi vì Đại Hạ thả lỏng điều kiện khoa cử, chỉ cần là tú tài đều có thể tham gia!"

"Nhưng năm ngoái cũng như thế mà, giải thích thế nào đây?"

"Chuyện này..."

"Khá lắm! Mới có ba ngày mà đã nhiều người như vậy, một tháng sau chẳng phải phá vạn?"

"Thế gia đã cảnh cáo rồi, sao lại có nhiều người đọc sách tham gia như vậy? Lẽ nào bọn họ đều coi trọng tương lai của Đại Hạ sao? Không tiếc đối nghịch với thế gia?"

"Ta thấy không rõ lắm!"

Các đại thế gia đều cảm thấy bản thân mất mặt!

Chính mình vừa mới phát ra cảnh cáo, kết quả còn có nhiều người đọc sách tham gia khoa cử Đại Hạ như vậy, thật sự khiến mặt mũi bọn họ không còn chút nào.

Vì vậy lại lần nữa phát ra cảnh cáo, nếu như tham gia khoa cử Đại Hạ, chính là đối địch với thế gia bọn họ, về sau đừng hòng đi tham gia khoa cử quốc gia khác.

Nhưng dường như cũng không có tác dụng gì.

Đến ngày thứ tư, người báo danh tham gia khoa cử trực tiếp đột phá cả nghìn!

Lại một lần nữa dí mặt các đại thế gia xuống đất đánh hai cái tát bốp bốp.

Vào lúc này, Lý Lâm Phủ phụ trách khoa cử đang báo cáo với Lâm Bắc Phàm.

"Khởi bẩm bệ hạ, vi thần dựa theo chỉ thị của người tổ chức khoa cử, tuyển chọn nhân tài cho Đại Hạ! Bởi vi thần đã nới lỏng điều kiện, mới qua bốn ngày, đã có gần 3000 người báo danh tham gia! Vi thần cũng không ngờ sẽ có nhiều người tham gia như vậy, dẫn đến chuẩn bị không đủ, có chút sai lầm, thỉnh bệ hạ thứ tội!"

Lâm Bắc Phàm cười nói: "Ái khanh không cần tự trách, ngươi thả lỏng điều kiện ra, để tú tài có thể tham gia thi khoa cử, là được trẫm đồng ý! Trẫm cảm thấy như vậy rất tốt, trẫm rất hài lòng!"

Cho dù là tú tài, trình độ của bọn họ cũng là đứng đầu trong đám người đọc sách.

Nếu đặt vào xã hội hiện đại, trình độ của bọn họ cũng tương đương với nghiên cứu sinh của trường học trọng điểm!

Chỉ số thông minh tuyệt đối đủ rồi, chắc chắn trình độ cũng đủ rồi!

Lâm Bắc Phàm không cần người thông minh, chỉ cần có thể làm xong công tác mà hắn an bài là được.

"Tạ ơn bệ hạ!"

Lý Lâm Phủ thở dài một hơi, vờ như lau mồ hôi trên mặt.

Trên thực tế, hắn cũng biết Lâm Bắc Phàm sẽ không trách hắn, nhưng vẫn phải giả vờ.

Thứ nhất là muốn lộ mặt trước mặt bệ hạ, thứ hai cũng là muốn vòng vo tuyên dương thành tích của mình.

Ngươi xem, bốn ngày ta liền chiêu được 3000 người, có lợi hại không?

"Chẳng qua về sau, vi thần trước sau suy nghĩ, khoa cử chúng ta xuất hiện tình huống như vậy đều là do bệ hạ làm ra!"

Lâm Bắc Phàm ngẩn ra: "Trẫm làm ra?"

"Bệ hạ, đúng là người làm ra!"

Lý Lâm Phủ chắp tay cúi đầu, lớn tiếng nói: "Là một tay bệ hạ chế tạo thịnh thế đại hạ, uy chấn tứ hải bát phương, cho nên mới xây tổ thu hút phượng hoàng, tự nhiên hấp dẫn anh tài các phương tới gia nhập!"

Lâm Bắc Phàm mặt mày hớn hở: "Nói hay lắm! Nói chuyện giỏi, cứ nói nhiều một chút!"

"Thứ hai, là bệ hạ ngài khoan dung nhân từ phong tỏa thế gia, cho người đọc sách tầng dưới chót một cơ hội! Người đọc sách tầng chót cảm kích bệ hạ, cho nên mới cách xa vạn dặm tới Đại Hạ tham gia khoa cử, dốc sức vì bệ hạ!"

"Nói hay lắm!"

Lâm Bắc Phàm cười càng thêm thoải mái.

"Thứ ba, là thiên ý trong cõi u minh!"

Lý Lâm Phủ lớn tiếng nói: "Bệ hạ là thiên tử, được trời cao che chở, tự nhiên gặp dữ hóa lành, gặp nạn thành an! Cho nên chúng ta gặp phải chút chuyện nhỏ này, căn bản là không thành vấn đề!"

"Dưới sự lãnh đạo anh minh của người, chúng ta không chỉ có thể thuận lợi tổ chức khoa cử, còn có thể tuyển ra nhân tài hữu dụng, để Đại Hạ chúng ta lần nữa bay lên, kinh diễm khắp thiên hạ!"

"Nói rất đúng!"

Lâm Bắc Phàm chỉ vào Lý Lâm Phủ, tức giận nói: "Ái khanh à, công phu vỗ mông ngựa của ngươi càng ngày càng cao siêu, cũng càng ngày càng buồn nôn, có lúc trẫm cũng không chịu nổi ngươi!"

Lý Lâm Phủ ủy khuất: "Nhưng mà, vi thần nói đều là lời thật tâm nha!"

"Chính vì ngươi nói thật lòng như vậy, trẫm mới không chịu nổi ngươi!"

Lâm Bắc Phàm giơ chân đá tới: "Mau cút đi, tiếp tục đi an bài thi khoa cử!"

"Vâng, bệ hạ! Vi thần lập tức cút!"

Mặc dù bị Lâm Bắc Phàm đạp một cước, nhưng Lý Lâm Phủ lại càng thêm vui vẻ.

Bị bệ hạ đạp một cước, chứng tỏ điều gì?

Nói rõ quân thần hòa thuận, nói rõ bệ hạ coi hắn là người một nhà cho nên mới tùy ý như vậy.

Người bình thường, ngươi bảo hắn đạp, hắn đều không vui đâu!

Người bình thường mà để Hoàng Thượng nhìn được một chút mới lạ đấy!

Sau khi Lý Lâm Phủ trở về, tiếp tục sắp xếp công tác khoa cử.

Người đọc sách tới báo danh tham gia kỳ thi khoa cử ngày càng tăng, không đến nửa tháng, đã đột phá mười vạn người.

Không chỉ có người đọc sách trong nước, rất nhiều người đọc sách ở các quốc gia khác cũng tới.

Mọi người thấy vậy đều kinh hãi!

Không tới nửa tháng, đã có hơn vạn người đọc sách báo danh tham gia khoa cử Đại Hạ!

Một tháng đi qua, chẳng phải là phải qua hai vạn sao?

Coi như là những Hoàng triều kia, khoa cử cũng không có quy mô như vậy nha!

"Thật nhiều người đọc sách tham gia nha!"

"Vốn tưởng rằng khoa cử Đại Hạ lần này sẽ là chuyện cười, không nghĩ tới lại biến thành một thần thoại!"

"Đúng vậy đó, đại quốc nào có quy mô khoa cử như vậy?"

"Đại Hạ lại là độc nhất vô nhị!"

"Khoa cử Đại Hạ ta mặc kệ, ta chỉ thấy, các đại thế gia hình như mất mặt! Nói không được tham gia, kết quả còn có hơn vạn người tham gia, hoàn toàn không coi trọng lời nói của bọn họ!"

"Ta cũng đang xem trò cười của bọn họ, ha ha ha!"

Các đại thế gia vừa nhìn, sắc mặt đều đen sì!

Nếu như lần này Đại Hạ tiến hành khoa cử thuận lợi, vậy thì thật sự đã vả vào mặt bọn họ rồi!

Đây là khiêu khích uy nghiêm của bọn họ!

Sau này sẽ không ai còn coi lời của bọn họ ra gì nữa!