TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Hôn Quân, Bắt Đầu Đưa Tặng Giang Sơn, Thành Thiên Cổ Nhất Đế

Chương 281: Hoàng Thiên Giáo phục hưng, tóm lấy liên quân trăm vạn (2)

"Vâng, tướng quân!"

Binh sĩ liên quân lập tức quay đầu thương, nhắm vào các tướng quân vẫn tỉnh táo chém giết.

"Giết đi, dị giáo đồ đều đáng chết!"

"Không tin không thờ phụng Hoàng Thiên Thần, không có tư cách sống trên đời!"

"Hôm nay lấy mạng chó của các ngươi!"

Nam Cung Địch cùng các tướng quân hết sức bối rối đối địch.

Mặc dù thực lực những binh mã này có hạn, không phải là đối thủ của bọn họ, nhưng dù sao cũng là quân của bọn họ đấy, sao nỡ xuống tay giết chứ?

Vì vậy, trở nên vô cùng bị động.

"Đáng chết! Hoàng Thiên giáo này lại gây họa cho binh mã của chúng ta, làm hại chúng ta tự giết lẫn nhau!"

"Nam Cung tướng quân, bây giờ chúng ta làm sao đây?"

"Con mẹ nó ta cũng muốn biết! Nên làm gì bây giờ!"

Không đến một lát, đã có mấy ngàn binh mã chết trong tay bọn hắn.

Nếu như những binh lính này chết trong tay địch nhân, bọn họ sẽ không quá khổ sở, nhưng hết lần này tới lần khác lại chết trong tay mình, để cho bọn họ cảm thấy hết sức đau lòng và bực bội.

Tướng quân Nam Cung Địch quay đầu, nhìn về phía ba người đắc ý đối diện, hai mắt đầy tơ máu, hung tợn nói: "Trước tiên mặc kệ những binh sĩ này, chờ chúng ta giết chết ba tên dư nghiệt kia đã, sau đó nghĩ biện pháp giải trừ thuật mê hoặc!"

"Nam Cung tướng quân nói rất đúng!"

Vì thế, mười mấy vị tiên phong này kêu gào giết tới.

"Huynh đệ, chúng ta rút!"

Ba người Thiên Công tướng quân lập tức ôm lên trống lớn, chạy ra xa.

Nhưng chính giữa binh mã Đại Hạ lại có một vị hắc bào lão giả đi ra.

Hắn cõng một hộp kiếm, tóc hoa râm, mắt già nua, nhưng mặt không sợ hãi che trước mặt chúng Tiên Thiên.

"Đại Hạ phía trước, Thần Linh cấm đi!"

Tướng quân Nam Cung Địch quát lên: "Lão già từ đâu tới, cút!"

Ông lão lắc đầu thổn thức nói: "Người trẻ tuổi hiện tại, càng ngày càng không hiểu chuyện!"

Chỉ nghe cạch một tiếng, hộp kiếm sau lưng mở ra, một thanh kiếm toàn thân đen kịt bay ra, rơi vào trên tay lão giả.

"Các ngươi đã không hiểu chuyện, lão phu sẽ dạy các ngươi một bài học!"

Lúc này, một ít Tiên Thiên của Đại Trúc và Đại Thạch đã nhận ra người này, sắc mặt hoảng sợ.

"Hắn là Kiếm Lão của Đại Hạ, nắm giữ thực lực Ngự khí đỉnh phong!"

"Kiếm trong tay hắn là thần kiếm, có thể dễ dàng chém giết Tiên Thiên!"

"Hắn quá mạnh mẽ, chúng ta không phải là đối thủ, chạy mau!!!"

Thế nhưng đã chậm.

Chỉ thấy Kiếm Lão giơ cao lên Huyền Tiêu Thần Kiếm, dùng sức chém xuống.

Lập tức hình thành một cỗ sóng khí hoả diễm cường đại quét sạch tứ phương!

Phạm vi đả kích quá lớn, khiến người ta không thể tránh khỏi, muốn tránh cũng không thể tránh!

"Phốc"

"Phốc..."

Vẻn vẹn chỉ một chiêu đã đánh cho đám cao thủ Tiên Thiên hộc máu bay ngược trở về.

Vẻ mặt bọn họ tràn đầy kinh hãi nhìn lão giả trước mắt.

"Người này thật là kinh khủng, kiếm này thật là khủng bố!"

Nhất là các cao thủ Tiên Thiên của Đại Tuyết quốc, vô cùng khiếp sợ, thực lực cỡ này cho dù là bệ hạ của bọn họ cũng không làm được!

Lúc này, trong lòng bọn họ chỉ có một ý niệm: Trốn!

Lúc này, kiếm lão lại một lần nữa giơ lên thần kiếm, chém ra một kiếm kinh khủng!

Bọn họ sợ tới mức linh hồn như muốn chui ra ngoài, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất bình sinh bỏ chạy tứ tán.

Nhưng vẫn có ba bốn vị Tiên Thiên tốc độ không đủ nhanh, chết trong chiêu kiếm này!

Kiếm Lão nhìn đám cao thủ Tiên Thiên đã bỏ trốn mất dạng, không truy sát, mà đem thanh kiếm thả lại vào trong hộp kiếm, đi trở về.

"Việc này đã xong, lão phu trở về, còn lại giao lại cho các ngươi!"

"Vâng, Kiếm Lão đại nhân!"

Mọi người kính nể nói.

Tiếp theo, Đại Hạ đã thu nhận và cải tổ 150 vạn đại quân này, giáng bọn họ xuống làm nô lệ, đi tới địa phương nguy hiểm để khai hoang.

Trận chiến này, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai truyền khắp thiên hạ.

"Đại Hạ lại thắng, lại thắng một lần nữa không uổng phí chút sức lực nào!"

"Ta biết ngay, Đại Hạ không thể dùng lẽ thường để ước tính!"

"Đúng vậy, ai có thể ngờ được, vị hôn quân kia lại phái ba vị tướng quân của Hoàng Thiên giáo, đầu độc toàn bộ liên quân trăm vạn của đối phương! Một chiêu này thật sự là âm hiểm, lại hữu hiệu!"

"Còn có vị kiếm lão kia, một kiếm chém bay mười mấy tên Tiên Thiên, kiếm thứ hai lưu lại ba bốn mạng Tiên Thiên, dường như trở nên càng thêm kinh khủng so với trước kia!"

"Đại Hạ, thật sự là mạnh lên rồi!"

"Bên kia, tổn thất hơn trăm vạn binh mã, Đại Thạch, Đại Trúc cùng Đại Tuyết ba nước khó khăn rồi!"

Đối với trận chiến này, mọi người đều cảm khái không thôi.

Mà lúc này, hai nước Đại Trúc và Đại Thạch lại hoảng sợ chết mất.

Không đánh hạ được Đại Hạ, ngược lại mất đi mấy chục vạn đại quân, còn mất ba vị Tiên Thiên, quốc lực lại một lần nữa hao tổn.

Hiện tại bọn họ vô cùng lo lắng Đại Hạ sẽ suất binh đánh tới, dựa vào thực lực hiện tại của bọn họ căn bản không chống đỡ nổi.

Hiện tại bọn họ hối hận chết rồi.

"Aizz, sớm biết như vậy liền không tấn công Đại Hạ rồi, bồi phu nhân lại mất binh! Đại Hạ thật sự là quá mạnh, so với Đại Tuyết còn mạnh hơn! Chúng ta đánh Đại Tuyết còn có khả năng chống đỡ, cùng Đại Hạ đánh... thua cũng không biết vì sao mà thua!"

"Bây giờ, thật sợ bọn họ đánh tới!"

Nghe nói, Hoàng đế hai nước kia lo lắng sợ hãi, ngay cả cơm cũng nuốt không trôi.

Thế nhưng bên kia, Hoàng đế Đại Tuyết quốc lại vô cùng tức giận.

"Tổng cộng 150 vạn đại quân, mười lăm vị Tiên Thiên, không chỉ không đánh thắng được Đại Hạ mà còn thua triệt để như vậy! Đại quân tám mươi vạn bị bọn họ lưu lại, tất cả cao thủ bị bọn họ đả thương, còn chết một người, tức chết ta, thật là tức chết ta rồi."

Hoàng đế Đại Tuyết tức giận gào to.

Chuyện này đối với hắn mà nói, là một trận thua xưa nay chưa từng có!

Làm cho mặt mày hắn không còn chút ánh sáng, tràn đầy sỉ nhục!

Hiện tại hắn chỉ muốn giết tới báo thù rửa hận!