Chà, nói thế nào nhỉ, Dương Tranh à... Thật ra ngươi không cần phải cố gắng chống đỡ như vậy... Là một gian tế của Ma Môn... Bên Ma Môn chúng ta một ngày không biết bắt được bao nhiêu gian tế...
Dạng người như ngươi, Dương Tranh, thật ra vẫn có giá trị lợi dụng... Thật ra ngươi hoàn toàn có thể chuyển sang đầu quân cho chúng ta...
Hơn nữa cho dù ngươi thật sự không chịu nổi mà nói ra tất cả, với tu vi bát phẩm của ngươi, tương lai trở về Ma Môn ở Linh Thú châu, Cừu Thiên cũng chưa chắc đã thật sự làm gì được ngươi!
Cho nên Đạm Đài Kính thật sự là phục rồi, loại gian tế tốt hiếm có như vậy đi đâu mà tìm... Chỉ vì chút chuyện gian tế này, mà có thể chịu đựng được một loạt những chiêu thức liên hoàn của Vong Linh Kỵ Sĩ... Dương Tranh này sao có thể không khiến người ta bội phục chứ!
Dương Tranh có khiến người ta bội phục hay không thì Ám Ảnh không biết, nhưng Ám Ảnh biết... Tên Đạm Đài Kính này quả thực là một tên cầm thú... Có một khoảnh khắc Ám Ảnh cảm thấy bản thân suýt chút nữa không chịu nổi mà khai ra hết...