Lý Trường Thọ bình tĩnh bổ sung một câu: "Hai vị này đều khuynh tâm không thôi đối với sư huynh, đã sớm không phải là "không phải đạo hữu" đơn giản như vậy."
Đại Pháp Sư lập tức trừng mắt, đi qua đi lại một hồi, thở dài: "Hãy giúp vi huynh xử lý chuyện này!"
Lý Trường Thọ chắp tay: "Việc này liên lụy quá lớn, Văn Tịnh đạo nhân là lão sư điểm danh, Khổng Tuyên đạo hữu lại là cao thủ ít có bên trong thiên địa. Sư huynh hãy nghĩ đi, nếu như có thể hấp dẫn Khổng Tuyên đạo hữu tới, trở thành cao thủ của Nhân Giáo chúng ta...về sau nếu có tình huống cần cao thủ đỉnh cấp tọa trấn, chẳng phải là sẽ không cần sư huynh ra tay?"
Dạy học sinh phù hợp với năng khiếu của họ và thuyết phục người khác theo bản chất.
Đại Pháp Sư cẩn thận ngẫm nghĩ, cười nói: "Cũng là đạo lý như vậy. Không nói đến sự tình đạo lữ, vi huynh sẽ không động ý nghĩ xằng bậy như vậy, nếu Khổng Tuyên đạo hữu có thể gia nhập Nhân Giáo chúng ta, khí vận Đạo Môn cũng có thể càng thêm ngưng thực. Trường Thọ, ngươi hãy nhớ việc này ở trong lòng, tận lực mà làm, vi huynh sẽ trở về Huyền Đô Thành."