Nhưng đạo vận này rất nhạt nhòa, nếu không phải Ngao Ất có khứu giác của rồng, sự nhạy bén của rồng, cùng với nhiều năm hun đúc của Giáo chủ ca ca, chỉ sợ là cũng vô pháp chú ý tới.
Lúc này Ngao Ất hóa thành một thiếu niên, cưỡi mây tiến về phía trước, bày tỏ ý đồ đến đối với nhóm lão đại gia thủ vệ, cũng đẩy một khối ngọc phù tới, nói rằng hãy đưa tận tay cho chưởng môn Độ Tiên Môn, rồi đợi một hồi ở ngoài sơn môn.
Không bao lâu, có trưởng lão chạy đến, dẫn Ngao Ất vào bên trong Độ Tiên Môn, tiến vào bên trong Độ Tiên Điện.
Hư Không chưởng môn Quý Vô Ưu lau vết máu bên miệng, đi ra cửa điện, chắp tay cười nói đối với Ngao Ất: "Không biết là ngày..."
"Vô Ưu chưởng môn." Ngao Ất đánh gãy lời nói của Quý Vô Ưu, cười chắp tay một cái.