- Nhưng thoát ly sinh linh quá lâu, nhất là pử nơi trật tự không rõ như Hỗn Độn Hải, linh tính của ta thật sự đang dần dần biến mất, làm bản thân ta bị lạc lối, quên đi chính mình là ai, từ đó biến thành một kiện bảo vật ngủ say
- Chuông này chết rồi. —— có thể sẽ có người nói như vậy
- Chúng ta cũng có hướng tới đối với tiêu dao, không nguyện ý bị bất luận sinh linh nào trói buộc; nhưng thoát ly sinh linh, chúng ta lại sẽ dần dần trầm luân
- Ài, đại khái đây chính là mệnh, bảo vật bên trong Hồng Hoang đều chạy không khỏi số mệnh, cho dù là ta, cũng phải tiếp nhận cái vận mệnh bi thảm này
- Sư huynh...