Nói xong, Lý Trường Thọ lật tay trái, lòng bàn tay nâng một bức tượng ngọc lớn chừng bàn tay
tượng ngọc này lại là khuôn mặt của Vân Tiêu, tư thái của Vân Tiêu, thân mang váy dài, sinh động như thật
Vân Tiêu nhìn thấy liền có chút vui vẻ, nhưng nụ cười của nàng còn chưa kịp nở rộ, Lý Trường Thọ nhẹ nhàng ném đi, tượng ngọc này nở rộ bảo quang, bay đến bên ngoài trăm trượng, thân hình bỗng nhiên bành trướng!
Ở trong chớp mắt tiếp theo!
Một bức tượng ngọc cao hai trăm trượng yên lặng đứng trên bờ cát, toàn bộ kết cấu giống như ngọc bích, có từng tia linh lực từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài