Ra khỏi động phủ, Dương Tiễn lại quay đầu liếc nhìn Dương Thiền, điểm ra một đạo tiên lực, làm nàng ngủ càng an ổn hơn một ít.
Dương Tiễn chủ động đi đến động phủ của Ngọc Đỉnh Chân Nhân, Thái Ất Chân Nhân cùng với Lý Trường Thọ tất nhiên là đã sớm trốn đi, nhìn chăm chú vào Dương Tiễn quỳ sát lễ bái ở trước mặt Ngọc Đỉnh, nói ra ý định của mình.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân cũng không gây khó dễ, bày ra bộ dáng đã sớm biết Dương Tiễn sẽ làm ra quyết định như vậy, đặt hai cái nhẫn ở trong lòng ngực Dương Tiễn, nói một câu: "Mọi thứ đừng có cậy mạnh, vi sư tự nhiên sẽ đứng phía sau ngươi."
Vành mắt của Dương Tiễn có một chút phiếm hồng, nhưng cũng không nhiều lời, dập đầu ba cái đối với Ngọc Đỉnh Chân Nhân, trịnh trọng bỏ chiếc nhẫn vào trong ngực.
"Sư phụ, đệ tử đi lịch luyện."