Nguyên thần Dương Tiễn đứng dậy gầm thét, song quyền nắm chặt, toàn thân run rẩy, huyết quang tràn ngập khắp trên linh đài, bao phủ nguyên thần y giống như là chiến thần vậy.
Hư Bồ Đề cười khẽ, thân ảnh trở nên phai mờ, dường như đã rời đi.
Dương Tiễn cảnh giác nhìn về phía các nơi linh đài, cuối cùng thở phào một hơi, cúi đầu liếc nhìn bàn tay của chính mình, khuôn mặt cuối cùng cũng khôi phục bình thản, ngồi xếp bằng một lần nữa.
Linh đài dường như khôi phục bình tĩnh, nhưng một bức tranh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Dương Tiễn, hiện ra ở trên bức tranh, là một tòa tiên sơn bên trong Thiên Đình.
Tiên sơn trấn áp Vân Hoa tiên tử.