"Ta ở đây giống như một mảnh ghép, một mảnh đã bị lấy đi. Ta chẳng biết tại sao lại đánh mất, cũng không biết đánh mất cái gì. Ta chỉ nhớ rõ có người từng nói bên tai ta. Đi chống lại, đi đánh vỡ số mệnh của chính mình, ngươi là muốn bị khóa ở trong cung lạnh lẽo một người vượt qua vô số năm tháng, hay là muốn tiêu dao thế gian làm nữ tiên không buồn không lo..."
Lý Trường Thọ cẩn thận cảm ứng sự biến hóa của lực lượng Thiên Đạo, nhỏ giọng hỏi: "Sau đó?"
"Không thấy." Hằng Nga khẽ hít vào một hơi: "Ta tỉnh lại, cái gì cũng đều không thấy."
Trong đáy lòng Lý Trường Thọ thở dài, chẳng trách đủ loại biểu hiện của Hằng Nga lúc này, lại cho Lý Trường Thọ một loại cảm giác vô cùng quen thuộc.
Trong đáy lòng, cầm sách nhỏ ghi lại một tin tức có khả năng hữu hiệu...