Lý Trường Thọ hỏi: "Đại Pháp Sư có phải đã đọc ở trên đường đi?"
"Ha ha ha ha, tạm thời hiếu kì, tạm thời hiếu kì!" Đại Pháp Sư khoát khoát tay: "Ngọc phù ta mở ra kia, cũng chính là chỉ vào chốc lát trước, ngọc phù đã tự hủy. Nội dung bên trong ngọc phù cũng khá thú vị, y nói chính mình ở ngay bên trong Ngũ Bộ Châu, sắp đặt bốn giả thân ở bốn phía, một trong số đó là bản thể. Nếu chúng ta có thể tìm được bản thể y ở trong vòng nửa canh giờ, vậy y sẽ mặc cho đánh mặc cho giết, nguyện ý máu chảy đầu rơi vì Nhân Giáo. Nếu như chúng ta không tìm được, hắn sẽ xin chúng ta thả y lần này, y sẽ tránh vào bên trong Hỗn Độn Hải ba ngàn năm. Y nói, tin tức duy nhất có thể cho ngươi, là nơi y ẩn nấp, chính là chỗ an toàn nhất."
Linh Nga ở phía sau không nhịn được dùng một tay nâng trán, thấp giọng nói: "Sư huynh...ngươi đã có thể sống với thuỵ thú kia."
Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Nói một cách khác, bây giờ chỉ còn có một khắc thời gian?"
Đại Pháp Sư giơ ngón tay nói: "Tin tưởng vào chính mình, ngươi sẽ sống trường thọ!"