Lý Trường Thọ cười nói: "Chỉ là nếu, phẩm tính của Biện Phó Thống Lĩnh lương thiện, làm việc có hạn độ, đương nhiên sẽ không làm chuyện như vậy. Đây là vì công vụ Thiên Đình, cũng là bởi vì ở bên trong kế sách nhiễu loạn Yêu Tộc, không ít Yêu Vương quá mức ngây ngô, sợi dây đỏ đã thắt rồi nhưng bọn hắn không dám nói. Ta liền nghĩ, nếu như có thể cho bọn hắn một biện pháp đào chân tường, liền có thể gia tốc nội loạn trong Yêu Tộc bọn hắn. Biện Phó Thống Lĩnh, gánh nặng đường xa, mong rằng hãy dốc sức truyền thụ."
Nghe được lời nói chân thành của Thủy thần, cái eo của Biện Trang dần dần thẳng tắp, cả người đều tản ra một loại quang huy thánh khiết, mắt trái sứ mệnh, mắt phải trách nhiệm, nghiêm mặt nói: "Nguyệt Lão chờ một lát, để cho ta sửa sang lại suy nghĩ!"
"Thiện!" Nguyệt Lão nâng bút ngưng thần, lẳng lặng chờ đợi.
Lý Trường Thọ cười đến híp cả mắt, quay người thưởng thức phong cảnh Thiên Hà, nhìn mây trào lên trong nước sông Thiên Hà, tưởng tượng năm đó Bất Chu Sơn đảo ngược, nước sông Thiên Hà chảy ngược trong thiên khung, lại nên là cảnh tượng cỡ nào...
"Giáo Chủ ca ca." Ngao Ất tiến tới từ bên cạnh, truyền âm hỏi: "Sử dụng thần quyền Thiên Đình như vậy, sẽ có tai hoạ ngầm gì hay không?"