Lúc này, Lý Tĩnh đang quỳ gối bên trên bồ đoàn, chắp tay trước ngực, cúi đầu cầu nguyện, tựa như đã nhập định
phía sau hương án trước mặt Lý Tĩnh, Thái Bạch Kim Tinh ngồi khoanh chân hiện lên sống động trong bức tranh, tất nhiên là bộ dáng lão thần tiên mày trắng tóc trắng kia
Lý Trường Thọ bình tĩnh không để ý đến bức tranh này, điều chỉnh thanh tuyến, dùng tiếng nói trong sáng, mang theo kích động, tràn đầy từ tính:
- Lão gia, phu nhân sinh, mẹ tròn con vuông
phần lưng vẫn luôn đang căng cứng của Lý Tĩnh lập tức buông lỏng xuống, nhẹ nhàng thở một hơi, nhưng lại nghĩ tới địa vị giang hồ của chính mình bây giờ, lại lập tức khôi phục bộ dáng thong dong