Đêm hôm đó, Phong Thiệu và Lâm Tiêu Nhiên liền ở lại trong nhà của nam tử trung niên.
Qua một hồi trò chuyện, Phong Thiệu cũng nắm sơ qua được tình hình của ngôi làng.
Tổ tiên của những thôn dân này là từ phía đông chạy nạn tới. Thấy nơi đây sơn thủy hữu tình, vật sản phong phú, liền định cư lại, đến nay đã được hơn hai trăm năm.
Còn về việc vì sao hơn hai trăm năm trước không có ai ở đây… Lý do cũng rất đơn giản: thỉnh thoảng xuất hiện những năm đại hạn hán vô cùng nghiêm trọng, khiến cho cả vùng đất đai khô cằn, xác người la liệt. Loại thiên tai khắc nghiệt này có thể mấy trăm năm mới xuất hiện một lần, nhưng cũng đủ khiến cho một vùng rộng lớn dân cư chết sạch hoặc phải di cư.
Rất nhiều nơi, cứ như vậy tiễn một nhóm người đi, lại nghênh đón một nhóm người khác đến.