"Thời gian dài như vậy, nếu là người khác thì con họ cũng kịp đẻ ra rồi."
"Ngươi không phải là Lệnh Hồ Phi Tuyết của tiểu đội Hoa Hồng. Nếu không chịu được khổ sở trong cuộc sống thì chỉ có thể trả giá bằng cách kiếm tìm cuộc sống ưu tú hơn mà thôi."
Chu Vân Tước hơi nhíu mày, trong lòng không hiểu sao có chút không thoải mái.
Cô ta chưa bao giờ muốn trở thành vật hi sinh giúp Chu Gia kết thông gia mà lớn lên trong một gia tộc thế này, có một số việc không phải tùy cô ta quyết định.
Tự do không phải là điều dễ có được, đặc biệt là khi người ta đã được tận hưởng cuộc sống vật chất sung túc trong mấy chục năm.