Chỉ còn lại mỗi Trần Tiêu Tiêu và Bành Lỵ đứng trong tuyết trắng như cước nhìn nhau chằm chằm.
"Hắn ta... hắn ta sao lại bỏ chúng ta ở lại đây chứ?"
Bành Lỵ vẻ mặt khó tin, "Đội trưởng cái kiểu gì vậy! Không có trách nhiệm gì cả!"
Cô tức đến mức dậm chân.
Trần Tiêu Tiêu dựng đứng lông mày, một bên cẩn thận quan sát bốn phía, một bên nói: "Hắn ta rất rõ ràng, quan hệ giữa chúng ta chỉ là tạm thời hợp tác, vì vậy ngay từ đầu hắn ta đã không định để ý đến suy nghĩ của chúng ta."