Hắc Liên Pháp Tướng dù không muốn nghĩ cũng chẳng được, gắng gượng chống đỡ mấy đạo phích lịch, liền bị đánh cho teo tóp lại ngay tại chỗ. Pháp tướng tiêu tán, những cánh hoa sen kim loại tản ra sợ hãi rụt cả lại như rùa, vội vàng thu mình, toàn bộ pháp bảo thu nhỏ lại thành hình dáng một đóa hắc liên lớn bằng bàn tay.
Suýt chút nữa đã bị cuồng phong thổi bay đi, may nhờ Sư Xuân không nỡ, trong lúc nguy cấp vội vàng túm lấy, thu hồi về.
Hắn thực sự có chút kinh ngạc, luống cuống nhìn quanh, quỷ quái thế nào, sao lại bị lôi bắt được liên tục bổ, lẽ nào làm nhiều chuyện thất đức lắm sao?
Hắn căn bản không biết cơ sự gì đang xảy ra, thực sự là cách ra tay của Lý Hồng Tửu quá mức kín đáo, khiến cho kẻ bị sét đánh cũng chẳng hay biết mình đã bị người ta tấn công.
Mà tình trạng của Sư Xuân còn coi là tốt, trên tay vẫn còn túm được Lục Đạo Kim Luân hợp nhất thành trăng lưỡi liềm của Vưu Mục, còn có Hứa An Trường đang nắm chặt Vô Giới Phiên, mặt mũi cả hai đều đen thui như than, chỉ thiếu chút nữa là bốc khói, cũng suýt chút nữa bị cuồng phong thổi bay đi, phiêu hốt lao về phía mặt đất, chẳng rõ là phiêu dạt hay bị đập xuống.