Nhan Khắc Thao có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới đối phương có thể gọi thẳng tên của mình, dù sao trước kia chỉ mới gặp mặt, ngay cả một câu cũng chưa nói qua.
Nhưng cũng có thể hiểu được, dù sao hai môn phái ở chung lâu như vậy, biết tên của mình cũng rất bình thường.
Nhan Khắc Thao đến gần, trước tiên theo bản năng liếc nhìn cửa động phía trên, sau đó mới chắp tay nói: "Hân hạnh, không nghĩ tới gặp được Thẩm huynh ở đây."
Thẩm Mạc Danh cũng chắp tay đáp lễ, nhưng vẫn hỏi: "Nhan huynh sao lại đến đây?"
Nhan Khắc Thao gãi sau gáy, vẻ mặt ngại ngùng nói: "Ma xui quỷ khiến, chạy lạc đường, chờ ta tìm được chỗ dừng chân, mới phát hiện mọi người đều không còn ở đây, không liên lạc được cũng không tìm thấy đội ngũ, chỉ đành tới cửa ra đợi. Được Kim trưởng lão chỉ điểm, mới biết nơi này còn có người. Lần này tốt rồi, có Thẩm huynh ở đây, hẳn là có thể tìm được đội ngũ. Ủa, nơi này chỉ có một mình Thẩm huynh sao?"