Kết quả cũng tốt, lại nắm bắt được địa chỉ manh mối Thần Hỏa mới.
Sau khi cáo biệt đám người uất ức kia, lần này Ngô Cân Lượng không vội đi tìm Sư Xuân, mà quay lại hang động trước đó chờ đợi.
Biết rằng vội cũng vô ích, Sư Xuân đã nói trong thư rằng bọn họ đã rời khỏi chốn cũ, cố tình nói vậy tức là không để lại lộ tiêu, muốn tìm cũng chẳng thấy, chỉ có thể bị động chờ đợi…
Một mảnh dung nham chi địa, vách đá sừng sững, hai bóng người từ trong dung nham bay vút lên, một nam nhân bịt mặt che đầu, trong tay nâng một đoàn Xích Diễm hừng hực, đi cùng là một nữ nhân tóc tai rối bời. Xích quang vừa lóe lên, dù trong khung cảnh đỏ rực này cũng vẫn vô cùng bắt mắt.
Trong đám người đang tìm kiếm khắp nơi, lập tức có người phát hiện.