Nham thạch nóng bỏng đến thế mà vẫn có thể chui vào, Sư Xuân cùng Ngô Cân Lượng thực sự bội phục. Hai người biết rằng kẻ tu luyện công pháp thuộc tính hỏa có thể điều khiển nhiệt độ cao ở một trình độ nhất định, nhưng đây là lần đầu tiên họ được tận mắt chứng kiến.
Một đám người vây quanh miệng suối dung nham theo dõi, chỉ thấy khói đen cuồn cuộn bốc lên. Sư Xuân mở dị năng mắt phải, chăm chú nhìn bốn người đang từ từ lặn xuống, dần dần tới gần thứ không biết là con vật gì kia. Mà con vật kia chẳng biết có phải đã phát hiện ra có kẻ tới gần hay không, đột nhiên bất động.
Đồng Minh Sơn, An Vô Chí cùng Chu Hướng Tâm thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn Sư Xuân, chẳng rõ vị đại đương gia này đang làm thật hay chỉ lừa người.
Nếu nói là lừa người, vậy diễn cũng quá giống đi, làm đến bước này rồi, không có chút tài năng thật sự thì làm sao qua mặt được người khác?
Nếu nói là làm thật, ba người nghĩ mãi vẫn không thông, tìm được thần hỏa, không để người phe mình hấp thu, ngược lại còn để người ngoài nhúng tay vào, đây là đạo lý gì?