Khi Sư Xuân trở về phòng, một đám người đang chờ sẵn bên trong.
Ngô Cân Lượng ngồi ở góc phòng, vừa sờ bầu rượu vừa nở nụ cười như có như không.
Hắn cũng buồn chán lắm, Sư Xuân không cho hắn ra ngoài, lý do là vì thân hình cao lớn của hắn quá bắt mắt, dễ bị người khác nhận ra.
Thôi được, bên ngoài phong cảnh hữu tình, mỹ nhân tấp nập, ta không ra ngoài, ta nhốt mình trong phòng là được chứ gì. Nhưng thế nào? Ta không ra ngoài, nhưng thế này chẳng phải vẫn bị lộ rồi sao?
Hiện tại, hắn đang có vẻ rất mong chờ được xem trò vui.