Sư Xuân cảnh giác với kẻ ngoại nhân Đoạn Tương Mi, Ngô Cân Lượng có thể cảm nhận được, trước mặt Đoạn Tương Mi, hắn cơ bản không nói năng gì. Đây không phải là chuyện gì khó hiểu, sau khi đã chào hỏi làm quen, hắn để Đoạn Tương Mi tiếp tục công việc.
Sau khi đi một vòng bên ngoài tân trạch, Nam công tử còn có việc, hẹn Sư Xuân một bữa rồi rời đi.
Trước khi đi, hắn đề nghị Sư Xuân nuôi một linh sủng trong trạch viện, đại ý là, tuy khu vực này có phòng hộ đại trận, nhưng trong nhà mình có chút đồ vật trông nhà giữ cửa, không nói chuyện khác, có người tới gần cũng dễ dàng cảnh giác hơn.
Sở dĩ hắn đề nghị như vậy là vì cảm thấy lực lượng tự vệ của Sư Xuân bọn họ tương đối yếu, hoàn toàn ký thác phòng vệ vào người ngoài là không đáng tin cậy.
Sau đó là một phen ngôn luận kiểu như thiên nhai hà xứ vô phương thảo, đại trượng phu không đáng treo cổ trên một thân cây.