Vèo! Đột nhiên một tiếng xé gió vang lên.
Hắn theo bản năng né người, liền thấy trong rừng núi bên cạnh, một mỹ phụ nhân vận huyền sắc trường bào, mặt hoa da phấn, không ai khác chính là trưởng lão Vô Kháng Sơn, tông chủ phu nhân, mẫu thân của Biên Duy Anh - Ân Huệ Hinh.
Đây là ý gì? Hắn có chút khó hiểu, theo bản năng đưa mắt nhìn quanh, không phát hiện thêm ai, chỉ có vị trưởng lão này.
Không thể làm ngơ, đối phương đã ném đá dò đường, hắn đành phải tiến đến, chắp tay cúi người hành lễ: “Bái kiến Ân trưởng lão.”
Ân Huệ Hinh không nói một lời, phiêu nhiên vào sâu trong rừng, còn khẽ liếc mắt ra hiệu, ý bảo hắn đi theo rất rõ ràng.